| Tất nhiên là ngoài những trò chơi quen thuộc từ bóng chuyền, bóng đá, cầu lông, bi-a, bi-lắc.... cho tới nhậu nhẹt, karaoke, XXX ..... thì phải có những trò chơi đặc trưng cho dân Khoa học, đặc trưng cho Vật lý chứ.
Có ý kiến cho rằng chơi cờ. Cờ vua, cờ tướng, cờ ca rô, đomino, cờ cá ngựa ...v.v... đều rất trí tuệ.
Nhưng em thấy món này mặc dù nhiều nước đi nhưng ko phải vô hạn và thiếu tính ngẫu nhiên... (vì vậy con người ko thể oánh cờ thắng máy tính được).
Em nghĩ đã là dân Vật Lý thì nên oánh bài, vì:
- Ván bài mang tính ngẫu nhiên, xác suất.
- Ẩn chứa nhiều quy luật mang tính thực nghiệm mà lý thuyết chưa giải thích được. (ví dụ Tiến lên: nếu bài mình toàn rác một cách thê thảm thì khả năng rất lớn là bài lũ chúng nó cũng toàn rác. Còn bài mình có nhiều đôi lốc đẹp thì cứ yên tâm là bài chúng nó cũng rất đẹp <= mấy cái quy luật này mà lấy toán ra dựng mô hình thì.. ôi thôi..)
- Một ván bài nhiều người chơi. Muốn thắng được phải hiểu được quy luật của hệ nhiều hạt, phải có cái nhìn tổng quan- ấy chính là những phẩm chất quý báu của dân Vật lý
- Nếu ko may cầm toàn bài xấu thì mặc dù k0 thể thắng cũng tính toán sao cho k0 thua nhiều, hoặc nếu hên cũng có thể về nhì. - Ấy là cái đầu óc biết tổ chức, làm việc 1 cách khoa học, mà cũng là đức tính biết "liệu cơm gắp mắm" cực kì cần thiết cho những người làm khoa học ở nước nhà.
- "Có thể anh thắng hoành tráng 1 vài ván nhưng anh lại thua cả trận"- Ấy là bởi vì sức tập trung con người tuân theo quy luật hình sin. Nếu đánh thâu đêm suốt sáng mà không biết tới hình sin e rằng sẽ phải để xe, để quần áo lại mà ra về
- Đối với bài Tiến lên: "Có thể anh luôn về nhất, nhưng vẫn thua cháy túi" - Là bởi anh thúi heo, là bởi anh bị người ta chặt cho thê thảm...- là bởi sức tập trung con người có giới hạn. (hồi xưa có 1 đàn anh từng khuyên mình là "đừng có cắm lút đầu lút cổ vào 1 chủ đề nào đó kẻo rút ra ko được", bây giờ nghiệm lại mới thật chí lý...) |
|