| Anh gặp em cảm ứng một tình yêu Hai ánh mắt giao thoa và nhiễu xạ Anh bối rối lạc vào trường lực lạ Ngưỡng ân tình đọng lại những yêu thương
Giải phương trình mà nghiệm mãi đơn phương Miền nỗi nhớ nhạt nhoà vân sáng tối Điện trở bên em biết bao giờ có nỗi Dang dở hoài một định luật tình yêu
Lực cản môi trường xô bạt tiêu diêu Anh trôi nổi giữa bến bờ bão tố Vẽ hình em với muôn màu quang phổ Hạnh phúc xa mờ hội tụ ở hư vô
Đợi chờ em tự cảm đến bao giờ Để hai trái tim cùng cộng hưởng Điện trở lớn nhưng tình không lay động Em mãi là nguồn sáng của đời anh
|
|