| THƠ DUYÊN
Chiều mộng hòa thơ trên nhánh duyên Cây me ríu rít cặp chim chuyền Đổ trời xanh ngọc hoa muôn lá, Thu đến-nơi nơi đọng tiếng huyền
Con đường nhỏ nhỏ gió xiêu xiêu, Lả lả cành hoang nắng trở chiều Buổi ấy lòng ta nghe ý bạn, Lần đầu rung động nỗi thương yêu,
Em bước điềm nhiên không vướng chân Anh đi lững đững chẳng theo gần, Vô tâm-nhưng giữa bài thơ dịu, Anh với em như một cặp vần.
Mây biếc về đâu bay gấp gấp, Con cò trên ruộng cánh phân vân, Chim nghe trời rộng giang thêm cánh, Hoa lạnh chiều thưa sương xuống dần.
Ai hay tuy bước lặng thu êm, Tuy chẳng băng nhân gạ tỏ niềm. Trông thấy chiều hôm ngơ ngẩn vậy, Lòng anh thôi đã cưới làng em.[i]
TÔI ĐANG MỞ CỬA
Tôi đang mở cửa ra trời Mùa xuân đến bỗng nhìn tôi dạt dào Mắt là yêu mến đổi trao Hoa xuân qua cửa ném vào lòng tôi Cầm tay lá thắm mỉm cười Mùa xuân tôi đặt trên môi nồng nàn Mùi hương đượm sắc hoa chan Tưởng trong túi đựng thời gian muôn đời Những khi màu đất bồi hồi Mùa xuân có lúc tràn ngoài khung xanh Mắt tìm một cái liếc nhanh Hỡi ai may mắn vín cành ngày xuân Cảm ơn trời đất thanh tân Còn cho tôi được ân cần hỏi thăm Mùa xuân con mắt lá răm Lông mày lá liễu muôn năm trẻ dài ..
TÔI ĐANG MỞ CỬA
Tôi đang mở cửa ra trời Mùa xuân đến bỗng nhìn tôi dạt dào Mắt là yêu mến đổi trao Hoa xuân qua cửa ném vào lòng tôi Cầm tay lá thắm mỉm cười Mùa xuân tôi đặt trên môi nồng nàn Mùi hương đượm sắc hoa chan Tưởng trong túi đựng thời gian muôn đời Những khi màu đất bồi hồi Mùa xuân có lúc tràn ngoài khung xanh Mắt tìm một cái liếc nhanh Hỡi ai may mắn vín cành ngày xuân Cảm ơn trời đất thanh tân Còn cho tôi được ân cần hỏi thăm Mùa xuân con mắt lá răm Lông mày lá liễu muôn năm trẻ dài .. |
|